15 phút

Người ta thường nói đàn ông 20 không bao giờ lên đọc tiểu thuyết của các tác giả nữ cùng thời. Có vẻ như nó sến quá. Hay như thế nào đó. Trang Hạ có nói " đàn ông thì phải trở thành đàn ông thực thu". Nhiêu khi cũng muốn làm nhà văn hay gi gi đó để nói hết những thứ mà cảm nhận được quan sát được.
Đó là bộn bề cuộc sống, hay dối trá lừa lọc, lòng tốt bụng nguyên tắc hay lòng tốt bụng bao dung. Như hôm nay đây tôi gặp thằng bạn cũ hồi cấp 3 núc đi uống nước. Anh em gặp thì chào hỏi thôi , tôi cũng không thích cái tính kiểu cách của nó lắm. Thức sự là vậy, tôi chưa bao h có kiểu sống trái với suy nghĩ của lòng mình. Thôi thì hỏi dăm ba câu cho nó có lệ rồi vờ sang đám bạn cùng làng của mình tránh những câu nói xanh rờn kiểu " tao vẫn còn đi học mà" hay kiểu quan tâm" ô thê không phải đi bộ đội à" . uh thì mình cũng ngơ ngác bảo với bạn ấy tớ không đi học, muốn nhưng nhà không có điều kiện" thế bán đất đi mà học" xanh rờn: đất của tau đâu mà bán, mày bán đất mày đi học à! nghĩ cũng buồn cười thằng bạn quá.
Bây giờ vấn đề lớn nhất của tôi là công việc. Tôi đang thật nghiệp theo đúng nghĩa của nó. Tôi đã cố gắng, có mục đích và chắc chắn là sẽ đặt được. Tôi không sợ hiện tại bây giờ, tôi có hạnh phúc, có cách nhìn của tôi.
Nhưng phải sớm có một công việc, nhưng toan tính kiểu lửa vời chả ra sao nếu nó vẫn chỉ là toan tính. Ví như đi chợ bảo mua rau muống sau mang về là rau cần vì nó rẻ và ngon.
Sau mấy tháng đi làm thì thì nhận ra 1 điều rằng . đừng bao h lao vào công việc mình cho là không hợp lý. khí đó chẳng khác nào mình đang cưới 1 con lừa để chay đua trong khi mình chỉ biết điểu khiển con ngựa. Du thế nào nếu là 1 người biết cố gắng tốt nhất lên biết sác định mục tiêu trước.
Tôi cũng là một người khá là si diện. Thấy bảo bệnh sĩ chết chước cả bệnh si đa cơ. nhưng kiểu sĩ của tôi nó có nguyên tắc của nó. Cơ bản có thể hiểu nó là toan tính. nó là cái đầu  nên thật khó thể nói cho các bạn hiểu từ sĩ của tôi. Các bạn cứ hiểu theo nghĩa mà bạn muốn hiểu thì hay hơn.
Sống lên có mục tiêu rõ ràng và phải có thời hạn. Có vẻ là đúng, nhiều nhà dáo hay sách báo nói vậy. tôi ham đọc sách, cũng có cái hay, nhưng cũng có cái dở của nó. Bạn đọc sách bạn phải hiểu được sách. hiều được ý sách và đánh giá nó. Hãy nghĩ sách là kinh nghiệm của người trước. Nó là kinh nghiệm lên nó phải được người đọc phân tích và tỏ quan điểm. Sách thường khuyên lên tha thứ cho người khác để được thanh thản. tôi nghĩ không phải vậy. Mình không phải thánh nhân mà có thể tha thứ cho rất nhiều sai làm của người khác, phải xem nó có đúng nguyên tắc sống không. Nếu có người chơi mình theo tôi bạn nên chiến lại và phải cho họ đau gấp nhiều lần mình đau . Sông lên theo các nguyên tắc của mình:
Viết có 15 phút chả nói được nhiều. đang nhẽ là viết cái khác lại nhầm sang cái này nhảm quá!
Share on Google Plus

About Unknown

This is a short description in the author block about the author. You edit it by entering text in the "Biographical Info" field in the user admin panel.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 comments:

Post a Comment